hand-with-pen Create a post

Bí mật khiến tôi kiệt quệ

Chào anh chị, tôi xin phép được chia sẻ nỗi đau của mình với anh chị, một nỗi đau mà tôi mang trong mình từ khi còn là một đứa trẻ lên 7. Tôi sinh ra trong một gia đình có 3 anh chị em, tôi là con út. Khi tôi khoảng 4 tuổi thì ba mẹ tôi ly hôn vì mẹ không thể chịu đựng được sự cộc cằn vũ phu của ba. Để bươn chải kiếm sống, mẹ gửi tôi về ở với ông bà ngoại. Ông bà rất thương tôi. Còn mẹ thì lâu lâu mới về thăm và cũng không đủ thời gian để ở bên tôi nhiều. Tôi cứ thế lớn lên thiếu vắng tình thương cả cha lẫn mẹ. Năm tôi 7 tuổi, tôi có người cậu hay sang nhà chơi, cậu rủ tôi chơi trò người lớn và dọa dẫm tôi không được nói với ai, nếu không cậu sẽ đánh tôi. Trò chơi ấy của cậu diễn ra 2 lần, cho tới khi mẹ tôi về quê đón tôi lên thành phố sống cùng với mẹ. Không ai biết trò chơi ấy, cũng như tôi khi đó chưa đủ lớn để hiểu trò chơi ấy đáng sợ đến mức nào, khi đó tôi chỉ cảm thấy sợ hãi mà thôi. Nhưng dần dần lớn lên, khi đi học, tôi nhận ra trò chơi ấy thật đáng sợ, tôi không dám có tình cảm với các bạn khác giới, cũng không dám tâm sự cùng ai, vì sợ rằng cả thế giới này sẽ xa lánh tôi. Có ai yêu thương tôi, muốn gắn kết hơn với tôi thì tôi liền tìm mọi cách để né tránh họ, khiến họ ghét bỏ tôi. Tôi cảm giác mình không còn xứng đáng được yêu thương, không xứng đáng được đón nhận tình yêu thương của họ. Điều này khiến tôi càng ngày càng bi quan, thu mình trước xã hội. Tôi không biết mình có thể chịu đựng được tới khi nào nữa…

Related Articles

Responses