hand-with-pen Create a post

Em bị trầm cảm

Em đang học cấp 3, khoảng 1 năm trở lại đây, em thấy mình càng trở nên đáng sợ, không kiểm soát được chính bản thân. Em thấy sợ khi nghĩ về quá khứ, đặc biệt là những chuyện về gia đình, bạn bè khiến em đau đầu, choáng váng. Em không thích ăn uống, ngay cả những món yêu thích. Bây giờ dù em cố gắng đến đâu, em cũng không thể làm được những việc sở trường của mình (em rất thích sáng tác nhạc và hát). Em hay bị mọi người nói xấu sau lưng, có lẽ là do em bị bệnh?

Khi ở nhà, ba mẹ không hiểu những cảm nhận của em. Em hay khóc một mình, đến nỗi bây giờ không thể rơi được nước mắt. Chuyện gì cũng cảm thấy thật kinh tởm. Nhiều lúc em không biết mình bị sao nữa, em hay có cảm giác tức ngực, không thể thở khi ai đó nói xấu em hoặc xảy ra những chuyện không như ý khiến em mệt mỏi. Em thường né tránh mọi người và trốn chạy mỗi khi cơn đau ập đến.

Em không dám tiếp xúc với ai, không dám chia sẻ, kể cả ba mẹ. Ba mẹ em rất nghiêm khắc. Khi đối diện với ba mẹ, em không dám nói gì, vì rốt cuộc ba mẹ chưa từng hiểu em, cứ bảo em nghĩ bậy bạ; ngay cả đứa con như em, ba mẹ cũng không nhớ ngày sinh nhật, không biết em mắc bệnh trầm cảm. Em hay mơ thấy cái chết và thường giật mình liên tục trong đêm, hay bị bóng đè liên tục nhiều lần, không biêt tâm sự với ai, kể với người nào. Em hay lấy kéo cứa vào tay và cảm thấy đỡ hơn phần nào. Trốn tránh cũng không phải cách, nhất là khi kỳ thi đang tới gần với em. Ba mẹ đang đặt gánh nặng lên vai em, đầu em quay cuồng, rất choáng, nhiều lần nghĩ đến tự tử và làm nhưng không thành công. Em nghĩ dù có nói cho ba mẹ, bạn bè chắc cũng không ai tin.

Related Articles

Responses