hand-with-pen Create a post

Tôi phải làm sao đây? Tôi không muốn sống mệt mỏi thế nữa!

Mẹ tôi – một người bị ám ảnh bởi những con số điểm, thành tích và trình độ học tập của tôi. Bà đay nghiến, chửi rủa và đánh đập tôi mỗi khi tôi đạt kết quả dưới mong đợi của bà (môn chính: ≥9; môn phụ: ≥8). Bà luôn muốn tôi phải thành công theo ý bà, theo con đường bà chọn, theo hình mẫu lý tưởng của bà (con nhà người ta, anh chị trong họ ngoại tôi), tất cả đều có điểm chung là thành công trong sự nghiệp, tiền tài. Bà luôn bảo rằng học hành là tốt cho tôi, tôi thành công thì bản thân thấy hãnh diện còn bà thì chẳng được lợi gì, nhưng mỗi khi tôi có thành tích thua kém bạn học, bà lại bảo:”Mày làm tao không biết giấu mặt đi đâu!”. Tôi cũng biết, mẹ làm vậy cũng phải thôi, ai mà chả muốn con mình thành đạt nhưng cách làm của bà khiến tôi rất mệt mỏi! Khi tôi muốn chạm vào điện thoại để giải trí, bà đánh tôi, dù một ngày tôi đi học rất nhiều, thời gian tôi học còn nhiều hơn thời gian tôi ăn ngủ và chơi. Khi tôi không được điểm cao, bà đánh tôi. Bà dùng những từ ngữ nặng nề, thô tục chửi thẳng vào mặt tôi, đánh tôi gãy cả cây sắt. Ha… Tôi không hiểu sao bản thân chỉ bị bầm mà không gãy xương cơ ấy! Dù tôi có giỏi đến đâu bà vẫn không hề công nhân tôi mà còn bắt tôi giống bà khi xưa: vừa học vừa làm việc nhà. Thú thật, bài tập lớp học thêm toán của tôi rất nhiều, tôi không có nhiều thời gian để làm việc nhà. Cả bố tôi, ông ấy cũng không hề muốn bảo vệ tôi. Hơn thế, ông còn cực kì bạo lực, ông đánh tôi còn kinh khủng hơn cả mẹ tôi. Có lần, tôi bỏ học thêm toán, ông đánh tôi đến chết đi sống lại. Giờ đây tôi đã quá mệt mỏi và căng thẳng mỗi khi kì thi đến. Tôi rất sợ phải đối diện với mẹ và bố mỗi lần đem điểm số về! Tôi là một dân truyện thứ thật. Tôi chỉ mong rằng bản thân chết đi một cách nhẹ nhàng và xuyên không đến một thế giới tốt đẹp mà ở đó, phụ huynh không hành hạ tinh thần lẫn thể xác tôi nữa!

Related Articles

Responses